hoangthanhtrang.blogspot.com
Hoàng Thanh Trang
http://hoangthanhtrang.blogspot.com/2014/10/khoang-trong-anh-e-lai-rach-toang-ca.html
26/9/1979. Sống và làm việc tại TPHCM. Thứ Hai, ngày 13 tháng 10 năm 2014. Khoảng trống anh để lại. Rách toang cả trời chiều. Em cứ gầy như lá. Đếm từng ngày được yêu. Phố đêm qua ngủ gục. Giữa đôi bàn tay thon. Em nhặt từng tiếng nấc. Ra khỏi nhau, tủi hờn. Mùa thu anh đã gãy. Trên đỉnh đồi thanh tân. Mùa thu em cũng úa. Trên vai nhau, nhọc nhằn . Em cứ xanh và mịn. Cứ nhức mùa yêu đương. Anh mang chiều câm nín. Phủ trắng cả thiên đường. Mưa cứ buông, cứ mỏi. Vạt nhớ ngày xa xôi. Biết đâu ngàn năm đợi.
hoangthanhtrang.blogspot.com
Hoàng Thanh Trang: tháng tư 2013
http://hoangthanhtrang.blogspot.com/2013_04_01_archive.html
26/9/1979. Sống và làm việc tại TPHCM. Thứ Năm, ngày 25 tháng 4 năm 2013. Anh đi đi, cho trời đừng mưa trong mắt em. Phố đã cũ rồi và mùi hương anh cũng cũ, đừng vương lại nơi bờ môi em. Anh đi đi, dẫu con đường em đi vẫn gập ghềnh và xa xôi lắm, biết bến bờ nào là yêu thương. Anh đi đi, dẫu bàn tay em lạnh lắm, bờ vai. Run run , dẫu nẻo heo may không giấu n ổi c âu. Anh đi đi, đừng vỗ về đêm lúc trời trở gió, đừng xoa dịu bước hanh hao của mùa dẫu nắng vẫn tê tái lắm mỗi lúc bình minh. Hà Nội mưa lất ph...
hoangthanhtrang.blogspot.com
Hoàng Thanh Trang: tháng năm 2013
http://hoangthanhtrang.blogspot.com/2013_05_01_archive.html
26/9/1979. Sống và làm việc tại TPHCM. Thứ Tư, ngày 29 tháng 5 năm 2013. TỔN THƯƠNG - HTT. Bài thơ này đã cất thật kỹ bởi rất sợ đọc nó lại một lần nữa cũng như vấp lại những tổn thương ngày cũ. Cũng không hiểu sao bài thơ này được rất nhiều bạn đọc và lưu giữ trên trang của mình, có thể ngôn ngữ còn giản đơn nhưng nó dễ chạm vào tim người đọc bằng sự chân thành và đồng cảm nhất bởi trong cuộc đời này, ai cũng đã có lần bị tổn thương như thế. Hôm nay post lại như một lời an ủi xoa dịu trái tim mình.
hoangthanhtrang.blogspot.com
Hoàng Thanh Trang
http://hoangthanhtrang.blogspot.com/2014/04/tu-bo-em-bat-au-chan-nhung-buoi-chieu.html
26/9/1979. Sống và làm việc tại TPHCM. Thứ Tư, ngày 16 tháng 4 năm 2014. Em bắt đầu chán những buổi chiều không anh. Bởi em không quen cô đơn lâu đến thế. Giọt nước mắt lặng lẽ. Đã bôi kín lên ngày. Cho em xin một vé đến ngày mai. Vé thương gia, vé hạng nhất. Hay chỉ là một chuyến tàu đơn sơ ì ạch. Chỉ cần lăn bánh khỏi chiều nay. Bởi kỷ niệm trên tay. Em sắp vỡ thành nghìn mảnh. Như đóa bồ công anh. Bung nở phía chân đồi. Em đã chán nếm vị mặn trên môi. Và tự lau khô mỗi khi trời trở gió. Bài đăng Cũ hơn.
hoangthanhtrang.blogspot.com
Hoàng Thanh Trang
http://hoangthanhtrang.blogspot.com/2014/04/nguoi-ta-bao-gioi-nay-phang-lam-en-tinh.html
26/9/1979. Sống và làm việc tại TPHCM. Thứ Tư, ngày 16 tháng 4 năm 2014. Người ta bảo thế giới này phẳng lắm. Đến tình yêu cũng không thể quá nhiều. Và nỗi nhớ cứ trôi dần như thể. Khuôn mặt cười hềnh hệch bám vào rêu. Nên chia tay đâu có gì phải khóc. Cứ hét lên vài tiếng để xoa lòng. Thế giới không nhau đâu cần khó nhọc. Khi mỗi ngày thêm vài kẻ cô đơn. Thôi nhau ạ, từ nay xin đừng ngỏ. Lời yêu thương chất đống ở hiên nhà. Và nỗi đau xin đừng hồn nhiên khóc. Chưa thôi nôi bấm nút đã nhạt nhoà. Khuya về...
hoangthanhtrang.blogspot.com
Hoàng Thanh Trang
http://hoangthanhtrang.blogspot.com/2014/10/nang-ngoi-im-truoc-man-hinh-trong-nang.html
26/9/1979. Sống và làm việc tại TPHCM. Thứ Năm, ngày 02 tháng 10 năm 2014. Nàng ngồi im trước màn hình, trong nàng là mớ hỗn độn của cảm xúc không cắt nghĩa được. Thực sự lúc này chẳng muốn nhớ đến bất kỳ ai, bất kỳ người đàn ông nào đã đi qua cuộc đời nàng cả, bởi xét cho cùng, yêu thương hay buông bỏ cũng chỉ là một hành động rất tự nhiên, thuận theo cảm xúc. Có người hỏi nàng dễ yêu không? Không có nhận xét nào:. Bài đăng Mới hơn. Bài đăng Cũ hơn. Đăng ký: Đăng Nhận xét (Atom). Email của mùa thu.
hoangthanhtrang.blogspot.com
Hoàng Thanh Trang: tháng mười 2013
http://hoangthanhtrang.blogspot.com/2013_10_01_archive.html
26/9/1979. Sống và làm việc tại TPHCM. Chủ Nhật, ngày 20 tháng 10 năm 2013. Lòng lúc nào cũng trĩu xuống đời một câu hỏi vì sao? Vì sao người lại buông thả cảm xúc của mình với nhiều ẩn ức thế? Các liên kết với bài này. Bài đăng mới hơn. Bài đăng cũ hơn. Đăng ký: Bài đăng (Atom). SMS: Anh nhớ đôi mắt em, đôi mắt có thể chứa đựng cả cuộc đời anh. Xem hồ sơ hoàn chỉnh của tôi. 12/12/12 - Một ngày đặc biệt cho riêng tôi. Email của mùa thu. Bài viết của bạn bè. Liên kết bạn bè. Tất cả nhận xét.
hoangthanhtrang.blogspot.com
Hoàng Thanh Trang: tháng mười 2014
http://hoangthanhtrang.blogspot.com/2014_10_01_archive.html
26/9/1979. Sống và làm việc tại TPHCM. Thứ Hai, ngày 13 tháng 10 năm 2014. Khoảng trống anh để lại. Rách toang cả trời chiều. Em cứ gầy như lá. Đếm từng ngày được yêu. Phố đêm qua ngủ gục. Giữa đôi bàn tay thon. Em nhặt từng tiếng nấc. Ra khỏi nhau, tủi hờn. Mùa thu anh đã gãy. Trên đỉnh đồi thanh tân. Mùa thu em cũng úa. Trên vai nhau, nhọc nhằn . Em cứ xanh và mịn. Cứ nhức mùa yêu đương. Anh mang chiều câm nín. Phủ trắng cả thiên đường. Mưa cứ buông, cứ mỏi. Vạt nhớ ngày xa xôi. Biết đâu ngàn năm đợi.
hoangthanhtrang.blogspot.com
Hoàng Thanh Trang
http://hoangthanhtrang.blogspot.com/2014/03/nguoi-ong-cuoi-cung-cua-em-oi-hay-ngoi.html
26/9/1979. Sống và làm việc tại TPHCM. Thứ Tư, ngày 12 tháng 3 năm 2014. Người đàn ông cuối cùng của em ơi. Hãy ngồi đây và khuấy ly cafe đầy sóng. Để em yên tâm dẫu lòng mình biển động. Dẫu ngày mai lý thuyết tình yêu sẽ không còn. Người đàn ông ơi, dẫu anh chưa từng hôn. Vào nụ cười em trộn lẫn dòng nước mắt. Bởi quá vãng cứ xen vào đời mặn chát. Đã có ngày nào, trái tim em ngủ yên. Cuộc đời không hẳn là bệ phóng của niềm tin. Nhưng thời khắc anh đau khi giọt nước mắt trong em òa vỡ. Bài đăng Mới hơn.
hoangthanhtrang.blogspot.com
Hoàng Thanh Trang
http://hoangthanhtrang.blogspot.com/2014/04/ngay-nang-nang-buong-tren-vai-mot-minh.html
26/9/1979. Sống và làm việc tại TPHCM. Thứ Tư, ngày 16 tháng 4 năm 2014. Nắng buông trên vai. Một mình xuống phố. Biết chiều ở trọ. Trong ngày thế gian. Nắng chi nắng thế. Còn đâu dịu dàng. Người đâu vắng thế. Nghe lòng hoang mang. Thì thôi xin rủ. Một bờ mi ngoan. Cho chiều bớt nặng. Tháng năm cơ hàn. Cứ như là đợi. Một ngày không tên. Cứ như là chết. Trên khóe môi mềm. Một mình xuống phố. Nắng và nắng thôi. Ta ôm vai đợi. Hết mùa đơn côi. Này, mùa đã cũ. Này, tình đã xa. Này, niềm đã nhớ. Bẻ niềm xót xa.