viettudianguc.wordpress.com
cho những người vợ tù | viết từ địa ngục
https://viettudianguc.wordpress.com/2011/05/28/cho-nhung-nguoi-vo-tu
Viết từ địa ngục. Cho những người vợ tù. In A20 Xuân Phước. Người gồng gánh vượt đường xa qua núi. Trại tù nào giặc cũng dựa Trường Sơn. Tội tiểu thư thân trót đành phận rủi. Nếm mật nằm gai khi mất giang sơn. Thương chi chồng, xót chi thân mất nước? Nhịn mặc, nhịn ăn lặn lội đường rừng. Cái chết trong tù bao giờ biết trước. Gặp một lần đánh đổi mấy gian truân. Người vợ đã theo chồng chinh chiến. Đã nuôi chồng qua biết mấy trại giam. Tiểu thư xưa già theo ngày quốc biến. Người vợ của tù binh trên đất giặc.
viettudianguc.blogspot.com
viết từ địa ngục: Cái chết đau
http://viettudianguc.blogspot.com/2010/03/cai-chet-au.html
Hắn chết khi gà rừng gáy sáng. Chia tay đời tù tội mười năm. Mắt mở nhìn đâu đó xa xăm. Như đợi, như chờ người vuốt mặt. Ba mươi tuổi cỗi cằn má hóp. Lao phổi trong tù thì còn chi. Phút cuối hắn thì thào “tao đi”. Chưa kịp dặn bạn bè trả hận. Hắn chết, mang theo nhiều căm phẫn. Mẹ già năm năm chưa gặp con. Đi thăm nuôi lê đôi dép mòn. Mẹ tới trại vào ngày hắn chết. Tội mẹ già van xin khóc kể. Đưa xác về quê, giặc lắc đầu. Lần cuối nhìn mặt chẳng được đâu. Nói chi mang xác tù ra trại. A 20 mùa đông 1985.
viettudianguc.blogspot.com
viết từ địa ngục: Cổ thụ bên đường
http://viettudianguc.blogspot.com/2010/03/co-thu-ben-uong.html
Cổ thụ bên đường. Trước phân trại B là cây cổ thụ. Một cây sung gốc lớn hai người ôm. Đó là nơi vệ binh thường đứng đợi. Đội đi làm vác súng chạy sau lưng. Nó chỉ đơn giản là một cây sung. Quanh năm nằm im cho đầy bóng mát. Mỗi khi đi ngang nghe mùi thơm ngát. Chín đỏ trên cành một thứ, trái sung. Bốn năm vào đây ta nhìn nó tự dưng. Thèm ghé lại sờ lên những trái chín. Giặc thì ghét những bước chân bịn rịn. Không ưa ta quay ngó gốc sung già. Đội trưởng của ta một gã lưu manh. Nên ta bị đì suốt bốn năm dư.
viettudianguc.blogspot.com
viết từ địa ngục: Mơ đêm rồi lại tưởng ngày
http://viettudianguc.blogspot.com/2010/04/mo-em-roi-lai-tuong-ngay.html
Mơ đêm rồi lại tưởng ngày. Suốt một đêm bỏ ngủ nằm mơ tưởng. Ước chi ta mọc cánh bỏ về nhà. Thăm cái chòi tranh, có dòng sông lượn. Vợ dại, con thơ chắc đã đi xa. Mười năm chẳng biết đường nào trở lại. Hết cả kiếp tù chỉ núi và non. Chim lạc rừng kêu làm ta tê tái. Nợ nước, tình riêng nghĩ mãi không còn. Suốt một đêm bỏ ngủ nằm mơ tưởng. Ước chi ta giống một gã Tề thiên. Nhổ lông nách hoá thân đầy bốn hướng. Phá nát trại giam trên khắp ba miền. Vượt Thạch Hãn ào ra cày đất bắc. Nhãn: A 20 - Xuân Phước.
viettudianguc.blogspot.com
viết từ địa ngục: Giai cấp trong tù
http://viettudianguc.blogspot.com/2010/03/giai-cap-trong-tu.html
Giai cấp trong tù. Trước khi ngủ ta thường hay nghĩ ngợi. Nghĩ lung tung chẳng có chút mối mang. Nhiều khi nghĩ đến chuyện rất hoang đàng. Cho có cái gọi nằm đêm suy nghĩ. Chợt một buổi ta lần tay ngồi tính. Thử xem mình đang ở tuổi mấy mươi. Hoá ra ta chưa tới vạch ba mươi. Mà kỳ cục ta già đi quá cỡ. Theo cái tên ta, thằng không nịnh bợ. Không thích khoe và học làm sang. Ta là thằng sinh ra đã nghèo nàn. Chín năm đi tù thăm nuôi hai lượt. Ta là thằng ghét những ai lừa lọc. Ta bị đá lăn từ khi vô trại.
viettudianguc.blogspot.com
viết từ địa ngục: Chuyển trại
http://viettudianguc.blogspot.com/2010/03/chuyen-trai.html
Không phải là nhà nên đi hay ở. Chuyện trong tù đi, ở chỉ bằng chơi. Có khi sáng ra đang ở giữa đồi. Chiều khăn gói đi xa thêm mười dặm. Phân trại B nằm sâu bên góc núi. Tù hai hàng giặc dí súng sau lưng. Mùa xuân đường rừng có chút rưng rưng. Bầy hoa lá cũng biết buồn trong gió. Tội những người già chiến chinh gối mỏi. Thở từng cơn trên đường dốc đầy gai. Mảnh cơ đồ là giỏ xách cầm tay. Đường xa nặng cơ hồ như muốn bỏ. Ta đi sau cùng chiến y rất nhẹ. Hai bộ đồ tù nghiêm, nghỉ thay nhau. Bài đăng Mới hơn.
viettudianguc.blogspot.com
viết từ địa ngục: Năm thứ 10
http://viettudianguc.blogspot.com/2010/03/nam-thu-10.html
Tới năm này một cái điều vô nghĩa. Ta có về hay nằm xuống nơi đây. Hoặc đi thêm một đỗi nữa tù đày. Thì cũng vậy có chi đâu là lạ. Mười năm tự nhiên ta không muốn nhắc. Không muốn ai để ý đến một thằng ta. Coi như ta chết từ buổi đi xa. Và chuyến đi đó không lần quay lại. Năm thứ mười không còn buồn, không nhớ. Hết thấy thương ngày tháng của xa xưa. Chẳng thèm trông dù một lá thư nhà. Chẳng muốn nhắc tên vợ, con, bè bạn. Mới hôm trước anh em ngồi bàn tán. Hội tù nhân can thiệp xoá trại giam. Xã hội chủ n...