anhtuc.wordpress.com
No title | Dã Hạc lâu
https://anhtuc.wordpress.com/2010/09/27/no-title
Ta sẩy chân ngã xuống khỏi bờ vực của niềm tin. Ta muốn đôi tay ta mạnh mẽ, để ta có thể gắng gượng bám trụ, gắng gượng kéo dài mạng sống cho chính mình. Ta, lơ lửng trên ranh giới giữa sự sống và cái chết. Ta tìm một điểm tựa, tìm một nơi để bám vào. Ta muốn vịn vào một tảng đá vững chãi. Dù nó góc cạnh, sắc nhọn, khiến tay ta xuất huyết cũng được. Tại sao quanh ta chỉ toàn những tảng phủ rêu? Tại sao bắt ta chật vật bám vào đó tìm hi vọng sống mong manh? Ta không muốn tuột tay rơi xuống đáy tuyệt vọng.
anhtuc.wordpress.com
Dã Hạc | Dã Hạc lâu
https://anhtuc.wordpress.com/author/anhtuc
Author Archives: Dã Hạc. Im cursing right now, make sure you covered your ears. Continue reading →. Im totally pissed off. That movie should put a fucking end at the moment when they can. Continue reading →. You’re my rainbow. Cầu vồng có 7 sắc. Đỏ. Cam Vàng. Lục. Lam. Chàm. Tím. Tôi luôn vung tay quẹt lên tờ giấy đời tôi các gam tưởng chừng như ấm áp, nhưng thực ra chúng chỉ càng thể hiện sự lạc lõng tới đáng thương. Vì chúng co cụm lại trong bảng màu. Vì chúng quá nhạt nhòa so với tông nóng. Chẳng phải...
anhtuc.wordpress.com
Dã Hạc lâu | Page 2
https://anhtuc.wordpress.com/page/2
How do you spell “cruel”? Chúng tôi, bị các người đánh gãy chân, phải lê lết tấm thân tật nguyền trèo lên một chiếc xe lăn, với hi vọng quãng đời còn lại không phải ngồi một chỗ làm kẻ vô ích. Các người tiếp tục xô chúng tôi ngã khỏi xe. Các người đưa cho chúng tôi một chiếc nạng gỗ, bắt chúng tôi xiêu vẹo chống đỡ cơ thể trên một điểm tiếp xúc duy nhất với mặt đất. Tại sao lại đối xử với chúng tôi như thế? Ngũ đại hiệp yêu thương của ta. Nỗi lòng của một tiểu nữ. Ta, một nữ tử thập cửu cái xuân xanh.
anhtuc.wordpress.com
Nỗi lòng của một tiểu nữ | Dã Hạc lâu
https://anhtuc.wordpress.com/2010/09/07/nỗi-long-của-một-tiểu-nữ
Nỗi lòng của một tiểu nữ. Ta, một nữ tử thập cửu cái xuân xanh. Chiếu theo Tây ngữ, ta vẫn còn đang ở độ tuổi “teen”. Thể theo tâm sinh lí bình thường, tuổi này lẽ ra ta vẫn còn phải nhí nhảnh yêu đời lắm. Thế nhưng, trời sinh ta vốn có nỗi khinh bỉ sâu sắc với các trò điệu đà nhún nhẩy nhí nhố như cảnh khuyển, coi thường tiết mục tự sướng này kia. Chính vì lẽ đó, ta bị gọi là đồ già đời. Nhưng mà thôi, đời em nào cũng xì teng thì có mà loạn ah? Có đứa như ta vào, chuỗi thức ăn mới cân bằng được chớ =).
anhtuc.wordpress.com
Sin | Dã Hạc lâu
https://anhtuc.wordpress.com/2010/09/06/sin
Ta không mất gì nhiều liền mang được nàng về hầu hạ bên thân. Chính vì giá trị đánh đổi lấy nàng quá thấp, nên dường như từ một góc nào đó của tâm hồn, ta không hề coi trọng nàng. Cuộc đời phá gia chi tử của ta, vốn nghĩ sẽ không ai, không thứ gì có thể trói buộc thói quen ăn tiêu , lối sống hưởng thụ đã ăn vào xương tủy đó. Thế nhưng, tất cả đã thay đổi. 2 năm dài đằng đẵng, và nàng không oán thán lấy một lời. Lúc đó, ta mới nhớ tới nàng. Ta nhớ như in bộ dáng nàng vào thời khắc ấy. Một chút vị tha,...
anhtuc.wordpress.com
Im cursing right now, make sure you covered your ears | Dã Hạc lâu
https://anhtuc.wordpress.com/2012/03/06/im-cursing-right-now-make-sure-you-covered-your-ears
Im cursing right now, make sure you covered your ears. Tự xưng là một trong những agency hàng đầu về tư vấn du học và offer các chương trình work and travel/ internship/ working holiday thì hãy thể hiện cho xứng cái danh đó đi, IDC thân mến ạ. Cái kiểu ở đâu làm ăn như c*t thế? To a fucking specific person. Ah, mai em pv đấy nhé’. Dafug? Chị đùa với tôi ah? Gửi một cái mail làm chị đau ah? Sao chị luôn đẩy tôi vào tình trạng không được chuẩn bị cái gì hết? Mày đã xem job list chưa? Ah, nực cười chưa?
anhtuc.wordpress.com
How am i supposed to feel? | Dã Hạc lâu
https://anhtuc.wordpress.com/2011/01/04/how-am-i-supposed-to-feel
How am i supposed to feel? You are now walking on diffirent paths. No longer holding hands, together going through hardness and stuff. No love no more. It cant be any worse. What you left behind were doubt, anger, betrayal and misunderstanding. Please take responsibility for that. Who is at fault? We can never get an answer to that, rite? All we can do is live with confusal for the rest of our lives? You left my heart empty. You left it bleeding to death. If you cant be back, at least be. Ta Tết chui rúc...
anhtuc.wordpress.com
I was chasing butterflies, without knowing the sun burnt my eyes. | Dã Hạc lâu
https://anhtuc.wordpress.com/2010/12/09/i-was-chasing-butterflies-without-knowing-the-sun-burnt-my-eyes
I was chasing butterflies, without knowing the sun burnt my eyes. Luôn nói rằng phải vững tin, phải tin đến cùng. Rốt cuộc cái ‘tận cùng’ ấy nó ở đâu? Cái gì cũng có giới hạn của nó. Chúng ta, sớm đã tự đẩy bản thân đi tới giới hạn chịu đựng cao nhất của bản thân, nhưng vẫn phải lừa dối lẫn nhau rằng tôi vẫn ổn, tôi vẫn tin, vẫn chờ. Thật lòng với chính mình một chút xem nào. Có phải thực sự rất muốn gục ngã rồi không? Mệt mỏi thì không được nói sao? Không được phép kiệt sức à? 201012.16 at 20.12. Ngày h...
anhtuc.wordpress.com
You’re my rainbow. | Dã Hạc lâu
https://anhtuc.wordpress.com/2011/04/01/youre-my-rainbow
You’re my rainbow. Cầu vồng có 7 sắc. Đỏ. Cam Vàng. Lục. Lam. Chàm. Tím. Tôi luôn vung tay quẹt lên tờ giấy đời tôi các gam tưởng chừng như ấm áp, nhưng thực ra chúng chỉ càng thể hiện sự lạc lõng tới đáng thương. Vì chúng co cụm lại trong bảng màu. Vì chúng quá nhạt nhòa so với tông nóng. Co cụm lại, bản thân có hơi ấm, nhưng trong con mắt người ngoài không phải rất cô độc sao? Tôi phải giữ gìn vạt màu tươi tắn duy nhất trong đời tôi. Chẳng phải mực sẽ rơi xuống, trút cả lên chính khuôn mặt họ sao?